SHANG
Shang hay theo cách gọi của người Việt ta là triều đại nhà Thương ,
triều đại này tồn tại từ năm 1600 BC đến 1027 BC (thời kỳ này Việt Nam
ta gồm các bộ lạc). Nó là triều đại nối tiếp của nhà Hạ và tồn tại từ
đời vua Thang đến đời vua Trụ (ông vua này nổi tiếng trong cái tác phẩm
Phong Thần). Trong thời kỳ của mình nhà Thương đã thống nhất khu vực
đồng bằng phía bắc Trung Quốc và cũng như các quốc gia khác trong cùng
thời kỳ của mình, họ cũng bắt nô lệ và bắt các vùng đất bị họ đánh bại
phải thần phục và phải hàng năm cống nộp.
Về mặt bonus trong đế chế thì do dân TQ quá đông nên các nhà sản xuất
cho dân rẻ rề. Lãnh địa của họ có cả sa mạc và đồng bằng nên có lạc đà,
ngựa chém và charrios. Tường thành gấp đôi máu là do họ có Vạn lý
trường thành quá ngon (mặc dù thời này vẫn chưa xây). Họ không có voi
vì TQ ko có voi.
MINOAN
Minoan là 1 vương quốc trên đảo Crete thuộc Địa Trung Hải. Đế chế này
tồn tại từ năm 2700 BC đến 1405 BC thì nền văn minh của họ bị thay thế
bởi nền văn minh Mycenaean - một thành bang của Hy lạp. Do là 1 đảo
quốc nên họ sinh sống bằng nghề chài lưới là chính, do vậy nên họ có 1
lực lượng thuỷ quân rất mạnh và lực lượng này cũng thường xuyên được
thuê để đánh bọn cướp biển hoành hành dữ dội trên Địa Trung Hải.
Do họ ở 1 vị trí quan trọng trên con đường buôn bán trên biển nên việc
bảo vệ chính mình trước các quốc gia khác là điều thực tế và các cung
thủ của Minoan đã làm rất tốt việc này.
Trong AOE, trước thành tích quá tốt của cung thủ Minoan nên cung A được
cộng 2 ranger và thuỷ quân Minoan là 1 trong những lực lượng thuỷ quân
hùng mạnh nhất.
PALMYRAN
Là 1 đất nước nằm ở 1 ốc đảo tồn tại giữa đế chế Roman ở phía tây và
nước Parthian ở phía đông. Đất nước này nằm trên con đường buôn bán
Đông -Tây nên đã thiết lập các đội bảo vệ trên sa mạc để bảo vệ con
đường buôn bán giữa Damascus và sông Euphrates. Họ đã trở nên giàu có
nhờ công việc này.
Khoảng năm 17 BC, Palmyran trở thành 1 phần của đế chế Roman khi được
phép giữ lại nền độc lập và đội quân sa mạc của mình. Đến năm 179 thì
Palmyran trở thành 1 thành phố trong tình trạng tự do (nghĩa là ko đánh
thuế) và là 1 thuộc địa của Roman.
Năm 260, quân Palmyran đã đánh bại đế chế Persia và bắt sống được vua
Valerian của Roman, họ lập 1 quý tộc người Palmyran là Dux Orientis lên
thay thế và rất được người Roman ủng hộ. Sau đó họ chiếm giữ Ai cập và
đẩy người Goths ra khỏi vùng đất của mình. Lúc này lãnh thổ Palmyran
trải dài từ Asia Minor đến Ai Cập.
Tuy nhiên người Roman cũng không thể quên được cuộc nổi dậy của người
Palmyran và sự mất đi viện trợ lương thực từ Ai Cập, 1 đạo quân đã bị
tiêu diệt ở Ai Cập, tuy nhiên Aurelius đã tiêu diệt quân Palmyran 2 lần
ở Antioch và Emesa. Quân Palmyran đã bị bao vây và đầu hàng. Người
Palmyran nổi dậy 1 lần nữa và tàn sát các đơn vị đồn trú của người
Roman. Các đội Legion của Roman quay trở lại 1 cách nhanh chóng và cướp
phá thành phố.
Với 1 đạo quân sa mạc hùng mạnh nên lạc đà Palmyran chạy nhanh 25%. Là
1 quốc gia giàu có ở giữa sa mạc, bị biến thành 1 thành phố tự do nên
dân Palmyran có khả năng làm rất nhanh và chuyển tiền không tính thuế.
Assyrian
Assyrian là vùng đất có lịch sử xa xưa ở phía thượng nguồn sông Tigris,
tên gọi lúc đầu của thủ đô chính là thành phố cổ Assur. Về sau, giống
như vương quốc, đế chế tiến lên khai phá một phần phía Bắc Lưỡng Hà
(một phần phía Nam Babylonia. Thủ đô là Nineveh.
Thực chất Assyrian là một vùng nhiều đồi núi, trải dài theo sông Tigris
cho đến tận cao nguyên Gordiaean hoặc ngọn núi Carduchian của Armenia,
có một thời được gọi là "Vùng núi của Ashur".
Các vị vua của Assyrian cai trị một vương quốc rộng lớn trong ba giai
đoạn lịch sử, được gọi theo cổ xưa, giữa và vương quốc Assyria mới
(Neo-Assyrian). Nhưng phát triển rực rỡ nhất của Assyria chính là thời
kỳ Tân Assyria, niên đại: 911 - 12 TCN.
Do người Assyrian là dân tộc đầu tiên sử dụng bánh xe nên dân Assyrian có khả năng chạy nhanh 30%.
PHOENICIA
Phoenicia là một nền văn minh ở phía Bắc của Canaan cổ xưa, với trung
tâm kéo dài suốt bờ biển của Liban và Syria ngày nay. Văn minh
Phoenicia có một nền kinh tế buôn bán hàng hải dọc bờ biển Địa Trung
Hải phát triển sớm từ thiên niên kỷ thứ 3 trước Công Nguyên. Người
Phoenicia có một nền nông nghiệp sớm như đánh bắt cá, chăn nuôi, các
loại cây trồng: ôliu, nho và lúa mì. Người Phoenicia rất gan dạ và can
đảm, họ giỏi trong nghề hàng hải và buôn bán.
Dải đất Phoenicia nằm giữa các nền văn minh: Lưỡng Hà, Ai Cập, Hy Lạp
nên có rất nhiều điều kiện thông thương và phát triển. Họ làm chủ con
đường buôn bán từ Đông sang Tây từ đầu thiên niên kỷ thứ 1 trước Công
Nguyên cho đến thế kỷ thứ 6 TCN.
Người Phoenicia là những nhà hàng hải giỏi nên thuỷ quân của họ rất
mạnh với Cat Trireme và Juggernaught bắn nhanh 65%. Người Phoenicia
chặt gỗ nhanh do cần gỗ để duy trì lực lượng thuyền của mình. Họ cũng
là những nhà buôn voi nên voi của họ rẻ 25%.
BABYLONIAN
Cuối thiên niên kỷ thứ III trước Công Nguyên, lợi dụng sự suy sụp của
Lưỡng Hà, hai tộc người Elam và người Amorites xâm lược tàn phá và cướp
bóc. Người Amorites xây dựng hai quốc gia về phía Nam của Lưỡng Hà là
Ixine và Laxa; ở phía Bắc của Lưỡng Hà cũng hình thành các quốc gia
Esnunna và Marie. Đến lượt các quốc gia trên tranh dành và gây chiến
với nhau liên miên, gây nên cảnh đổ nát hoang tàn.
Vào khoảng đầu thế kỷ XIX trước Công Nguyên, người Amorites thống nhất
Bắc Lưỡng Hà và hình thành quốc gia cổ Babylon (khác với Tân Babylonian
sau này) và họ đã thống nhất được khu vực Lưỡng Hà. Quốc gia Babylonian
cổ nằm trên đường giao lưu quan trọng nối châu Á rộng lớn sang Địa
Trung Hải, châu Phi và châu Âu.
Sự cường thịnh và hùng mạnh đạt đến cao điểm vào thời kỳ 1792-1750
trước Công Nguyên, dưới triều đại vua Hammourabi. Nhà nước cổ
Babylonian thống nhất trên một diện tích lãnh thổ toàn bộ Lưỡng Hà và
bị suy sụp vào khoảng cuối thiên niên kỷ thứ II trước Công Nguyên bởi
người Catsites nổi dậy và làm chủ hầu hết lãnh thổ của Babylonian.
Đến năm 627 BC người Babylonian đã gây dựng lại được đất nước của mình và phục hồi lại vương quốc của mình vào năm 612 BC.
Thời kỳ Tân Babylonian có những thành tựu nổi bật cùng với thành tích
của Nabopolassar, ông đã tích cực tái thiết lại Babylonian do bị tàn
phá bởi các thời kỳ dưới sự cai trị trước đó của người Assyrian. Mục
đích của Nabopolassar là xây dựng thủ đô của đế chế mới trở nên lộng
lẫy hơn và tham vọng để trở thành kỳ quan trên thế giới. Các đền đài cũ
được xây dựng lại, các cung điện với vẻ tráng lệ, nguy nga kinh ngạc
được xây dựng lên dưới thời ông cùng với rất nhiều đền thờ các vị thần
của Babylonian được dựng lên (theo sử Hy Lạp viết bởi Diodorus của
Sicilia và Herodotus). Cung điện của Nabopolassar được xây dựng bởi các
chất liệu cực kỳ quý hiếm và rộng lớn. Bên cạnh thành phố có những công
trình lộng lẫy như Vườn treo Babylon, Tháp Babel huyền thoại với đường
kính chân tháp đến 91 mét. Năm 539 TCN Tân Babylonian bị Đế quốc Ba Tư
xâm lược và nền văn minh Babylonian sụp đổ.
Do họ xây được tháp BaBel và vườn treo Babylon - 1 trong 7 kỳ quan nên
các nhà SX đã cho Babylonian có khả năng làm đá nhanh hơn.